Tiểu sử 




Phụ Lục được thành lập năm 2010 tại Hà Nội bởi sáu nghệ sĩ — Nguyễn Huy An, Vũ Đức Toàn, Nguyễn Song, Ngô Thành Bắc, Hoàng Minh Đức và Nguyễn Dương Hải Đăng — và đến nay vẫn là một trong số ít nhóm nghệ thuật trình diễn còn hoạt động ở Việt Nam. Họ được biết đến với các trình diễn nhóm sử dụng những vật dụng đời thường như những ẩn dụ, các tác phẩm mang tính kéo dài, lặp lại và đôi khi phi lý, được dàn dựng trong những không gian trừu tượng. Thực hành của họ gợi mở những vấn đề xã hội đồng thời chạm tới những mối quan tâm cá nhân thông qua ngôn ngữ của các cử chỉ tối giản giàu gợi cảm. 

Phụ Lục đã tham gia nhiều sự kiện nghệ thuật trình diễn trong và ngoài nước, với thành phần tham gia thay đổi tùy từng dự án. Một số sự kiện tiêu biểu Phụ Lục từng tham gia gần đây có thể kể đến: Translocal Performance Art Giswil (Giswil, Thụy Sĩ, 2025), Documenta15 (Kassel, Đức, 2022), Asia Live! Vietnam Performance (Białystok, Bielsko-Biala, Phần Lan, 2018), Future of Imagination (Singapore, 2012), Những chân trời có người bay 2, 3 (Hà Nội, 2012, 2015), NIPAF IN:ACT (Hà Nội, 2017, 2019) và Sounds of Dust (Côn Minh, Trung Quốc, 2011). Năm 2018, họ tham gia chương trình lưu trú trình diễn 6 tháng tại MoT+++ ở TP. Hồ Chí Minh. Năm 2020, Phụ Lục giám tuyển triển lãm Những chân trời có người bay 4 tại Mini KingKho, Hà Nội. 



Vũ Đức Toàn là nghệ sĩ, giám tuyển và cây viết, hoạt động chủ yếu trong lĩnh vực trình diễn, sắp đặt và gần đây là sân khấu thử nghiệm. Thực hành của anh khám phá mối quan hệ giữa khán giả và nghệ sĩ trình diễn, các nghi thức xã hội, và những bối cảnh xuất phát từ các giai đoạn lịch sử đã kết thúc hoặc đóng vai trò cầu nối giữa quá khứ và hiện tại. Vũ Đức Toàn tốt nghiệp Khoa Lý luận và Lịch sử Mỹ thuật, Đại học Mỹ thuật Việt Nam. Các triển lãm cá nhân của anh bao gồm: Mỗi Tuần Trăng Vỡ Mật (Á Space, Hà Nội, 2023) và Ra đi mất trật tự (Nhà Sàn Collective, Hà Nội, 2017). Anh từng tham gia các liên hoan nghệ thuật trình diễn và triển lãm nhóm tiêu biểu gồm: Trở về hòn đảo phương Nam (Đài Loan, 2017), liên hoan trình diễn và chương trình lưu trú MoT+++ (TP.HCM, 2017), Guyu Action (Trung Quốc – Hồng Kông – Đài Loan, 2016), PAN ASIA 5 (Hàn Quốc, 2012), và U Lành Tính (Hà Nội, 2011). 

Anh là thành viên ban giám tuyển của Nhà Sàn Collective từ năm 2013 và của Á Space từ năm 2024. Với tư cách giám tuyển cá nhân, anh đã giám tuyển các dự án: Những chân trời có người bay 4 (Mini Kingkho, Hà Nội, 2020) cùng Phụ Lục, Tổng kết Quý IV (Á Space, Hà Nội, 2023), Sáng - Trưa - Chiều - Tối (Á Space, Hà Nội, 2022), IN:ACT (Nhà Sàn Collective, 2017-nay), Tái Nạm (Mơ Art Space, Hà Nội, 2022), Trái tim bên lề (Manzi Art Space, Hà Nội, 2023), Đâu Hoàn Đó (Á Space, 2025). Dưới bút danh Tr. A I, những năm gần đây anh đã âm thầm thử sức với việc viết truyện và thử nghiệm sân khấu. Nỗ lực sáng tạo bền bỉ này đã kết tinh trong tiểu thuyết Trân Trân, được biên soạn từ những quan sát cẩn thận và chất liệu lấy từ cả đời sống và văn chương. Tác phẩm sân khấu thử nghiệm A Lưu (Cung Thiếu nhi Hà Nội, 2024) đánh dấu lần chuyển thể thứ ba từ Trân Trân, nối tiếp Mr. Phó Hà San – Một xác dế bập bềnh (The Outpost Art Organisation, 2023), dựa trên một số truyện ngắn trong Trân Trân, và Cuộc gặp gỡ ở Minh Dĩ Ký 明以記 (Á Space, 2022), lấy cảm hứng từ một câu chuyện có thật được ghi lại trong Tập II, Hồi 34 trong hồi ký của Trần Áng, một cây viết ban Nông Nghiệp.

Nguyễn Huy An tốt nghiệp khoa Sư phạm Mỹ thuật, Đại học Mỹ thuật Việt Nam vào năm 2008. Sáng tác cùng đồ vật và nghi lễ thân thuộc, gắn liền với đời sống hàng ngày, nhằm tìm hiểu về tính thiêng xung quanh chức năng của chúng, Huy An tin rằng mọi vật chất đều có ký ức. Các tác phẩm điêu khắc, hội hoạ, và sắp đặt của anh đều hướng tới việc khám phá tác động mang tính tuần hoàn của thời gian; mối quan hệ chính trị–xã hội giữa thế giới nhân loại và phi–nhân loại; chú tâm hơn vào khoảnh khắc hiện tại giữa lòng đời sống đương đại. Anh là thành viên sáng lập nên nhóm Phụ Lục, được biết tới qua các tác phẩm trình diễn khắc hoạ và phê phán sự phi lý trong hành vi con người, thường lấy cảm hứng từ truyền thống dân gian, lịch sử truyền miệng hay quan sát đời sống thường nhật. Huy An cũng là người đồng hành với nhiều nghệ sĩ trẻ ở Hà Nội, là một thành viên của Nhà Sàn Collective, và đã tham gia vào vô số các triển lãm, lễ hội nghệ thuật và kỳ lưu trú ở châu Á và châu Âu. 

Nguyễn Huy An đã tham gia vào nhiều triển lãm và nghệ thuật biểu diễn trong thập kỷ qua bao gồm Những đồ vật nói, Singapore Art Museum, 2025; Hoài niệm cho tương lai, trong khuôn khổ Lễ hội Thiết kế Sáng tạo Hà Nội 2024, Cung thiếu nhi Hà Nội, Hà Nội, 2024; Tạp âm trắng, Nguyễn Art Foundation, TP. HCM, 2023–2024; Con người, Vinh quang và Cuộc sống sau chiến tranh, Nguyễn Art Foundation, TP. HCM, 2021–2022; Trông trời ngóng thánh, Nhà Sàn Collective, Hà Nội, 2017; SALTWATER: A Theory of Thought Forms, Istanbul Biennial thứ 14, Istanbul, Thổ Nhĩ Kỳ, 2015; Miền Méo Miệng: Nghệ thuật đương đại từ Việt Nam, Bildmuseet, Umeå, Thuỵ Điển, 2015; Residual: Disrupted Choreographies, Carré d’Art – Musée d’Art Contemporain, Nimes, Pháp, 2014; và Nếu thế giới đổi thay, Singapore Biennale lần thứ 4, 2013.

Ngô Thành Bắc là nghệ sĩ hiện đang sống và làm việc tại Hà Nội. Năm 2008, anh tốt nghiệp Trường Đại học Mỹ thuật Việt Nam. Thực hành của anh xoay quanh những ám ảnh về quá khứ và sự mong manh dễ phai mờ của ký ức. Qua các tác phẩm mang nhịp điệu chậm rãi, giống như những hành trình trải nghiệm, Bắc đối diện với quá khứ, tìm kiếm sự sáng rõ của hiện tại và tưởng tượng lại tương lai. Bên cạnh trình diễn, anh có hiểu biết sâu sắc về chất liệu sơn ta và sáng tạo các sắp đặt mang tính đối thoại với không gian.

Ngô Thành Bắc đã tham gia nhiều triển lãm và liên hoan nghệ thuật trình diễn trong và ngoài nước. Gần đây nhất, anh tham dự Biennale Berlin lần thứ 12 với tác phẩm Trồng Cây Chuối (Headstand, 2007/2022) và Documenta 15 trong khuôn khổ dự án BẾN của Nhà Sàn Collective, với một tác phẩm nhóm của Phục Lục mang tên Quẻ Kinh Dịch số 59.


Hoàng Minh Đức là nghệ sĩ thị giác hiện đang sinh sống và làm việc tại Melbourne, Úc. Anh tốt nghiệp Trường Đại học Mỹ thuật Việt Nam năm 2008. Thực hành nghệ thuật của Đức chủ yếu sử dụng ngôn ngữ của trình diễn, thường tương tác với các vật dụng đời thường như một phương tiện khơi gợi ký ức và phản ánh những mối quan tâm xã hội. Các trình diễn của anh thường bao gồm những hành động lặp đi lặp lại trong thời gian dài, được đặc trưng bởi cấu trúc phi tự sự và đôi khi mang tính phi lý. Hoàng Minh Đức đã tham gia nhiều triển lãm và liên hoan nghệ thuật trình diễn, bao gồm Thân bằng quyến thuộc (ILHAM Gallery, Kuala Lumpur, 2020), B19.05 (MoTplus, TP. HCM, 2018), Sound of Dust (943 Studio, Côn Minh, 2011), và Liên hoan Nghệ thuật Trình diễn Quốc tế IN:ACT (2010). Anh đã thực hiện triển lãm cá nhân đầu tiên Nhãn tại Nhà Sàn Studio (2009).

Nguyễn Dương Hải Đăng là một nhà giáo dục và nghệ sĩ thị giác hoạt động tại Hà Nội. Anh tốt nghiệp Khoa Hội họa, Trường Đại học Mỹ thuật Việt Nam, Hà Nội. Các tác phẩm của anh mang một cảm thức lặng lẽ về sự vô nghĩa và trống rỗng trong đời sống con người. Anh đặt mình trong những nhịp điệu lặp lại và cơ giới hóa của xã hội hiện đại và công nghệ, nơi cảm xúc bị bào mòn và nỗi cô đơn trở thành trạng thái cố hữu. Thông qua ngôn ngữ của cơ thể, vật liệu và không gian, anh gợi mở những câu hỏi về sự tồn tại, tính phi lý và khoảng trống trong thế giới vật chất, nơi con người vừa là chủ thể sáng tạo vừa là sản phẩm của chính guồng máy mà họ đang sống trong đó.

Trong hơn một thập kỷ qua, Hải Đăng tập trung phát triển các chương trình đào tạo và thẩm mỹ giáo dục nghệ thuật cho học sinh ở nhiều độ tuổi khác nhau. Hiện anh quản lý, giảng dạy, thiết kế và triển khai chương trình mỹ thuật cho hệ thống giáo dục Vinschool. Anh cũng thường xuyên tư vấn cho các hệ thống giáo dục khác và các trường quốc tế trong việc xây dựng chương trình giáo dục mỹ thuật.

Vân Đỗ là một giám tuyển và cây viết đến từ Hà Nội, Việt Nam, với thực hành tập trung khảo sát mối quan hệ giữa không gian, ký ức và trình diễn, trong những chiều kích vật chất, xã hội-chính trị và lưu trữ. Thông qua những can thiệp kiến trúc và các dự án đáp ứng bối cảnh, cô kích hoạt và khảo sát những không gian này trong các môi trường thể chế, tự phát và độc lập. Nghiên cứu hiện tại của cô tập trung vào việc tái hiện trình diễn như một phương pháp tưởng tượng và suy đoán, được phát triển qua cộng tác chặt chẽ với các nghệ sĩ trình diễn tại Hà Nội. Các bài viết sắp tới của cô sẽ được xuất bản bởi post-moma, NUS Press, Art & Market và Movement Research Performance Journal. Cô từng được đào tạo nghệ thuật tại Hanoi DOCLAB, một không gian độc lập dành cho làm phim thể nghiệm và nghệ thuật video. Giai đoạn 2019–2021, cô bắt đầu thực hành giám tuyển tại Trung tâm nghệ thuật The Factory  (TP. Hồ Chí Minh). Từ năm 2022 đến 2024, cô đảm nhiệm vai trò Giám đốc Nghệ thuật của Á Space — một không gian nghệ thuật độc lập, phi lợi nhuận dành cho thực hành thể nghiệm tại Hà Nội. Tại đây, cô khởi xướng nhiều triển lãm, xây dựng nền tảng cho các nghệ sĩ và giám tuyển trẻ, đồng tổ chức hội thảo chuyên đề ngành giám tuyển đầu tiên (2024–nay), và giữ vai trò giám tuyển chính của Liên hoan Thiết kế Sáng tạo Hà Nội (2023–2024). 

Các dự án tiêu biểu gồm: Hoài niệm cho tương lai (Cung thiếu nhi Hà Nội, 2024); Vy Trịnh: Quá áp (Nhà máy xe lửa Gia Lâm, Hà Nội, 2023); Tạp âm trắng (Nguyễn Art Foundation, TP. HCM, 2023); Tương tương ngộ ngộ cá kho tộ, ngộ ngộ tương tương đậu kho tương (Á Space, Hà Nội, 2023); IN:ACT 2022 (Nhà Sàn Collective & Á Space, Hà Nội & Kassel, 2022); Hà Ninh Pham: Ngụ ngôn quy nạp (A+ WORKS of ART, Kuala Lumpur, 2022); Lần trong / Nằm giữa / Vùi dưới / Lộ trên (The Factory, TP. HCM, 2021); Ca tụng (cõi) vi sinh (Dcine, TP. HCM, 2020).

Năm 2025, Vân chuyển đến Bangkok để tham gia deCentral với vai trò giám tuyển, nhằm mở rộng sự hiểu biết về Đông Nam Á, đồng thời tiếp tục đóng góp như một thành viên Ban giám tuyển của Á Space. 

Thành lập năm 2018 bởi Quỳnh Nguyễn, Nguyễn Art Foundation (NAF) ra đời từ mong muốn phục vụ và tiếp sức cho cộng đồng nghệ thuật Việt Nam. Vận hành như một ‘bệ đỡ’ phân nhánh, NAF mở rộng các khả thể cho nền nghệ thuật đương đại địa phương thông qua các hỗ trợ trao đổi nghệ thuật và tri thức, Bộ sưu tập, chương trình Trưng bày, chuỗi hoạt động Giáo dục và Cộng đồng, và các Dự án Phát triển. NAF hy vọng rằng, những nỗ lực này của chúng tôi không chỉ làm giàu cho thực hành cá nhân của nghệ sĩ, mà còn góp phần vào tiến trình phát triển chung của nghệ thuật nước nhà.

Thay vì giới hạn cách định nghĩa nghệ sĩ dựa trên quốc tịch của họ, NAF chú trọng đến sự đa dạng trong thực hành, tinh thần thử nghiệm và tính phản biện trong sáng tác như là các yếu tố tiên quyết để lựa chọn nghệ sĩ và tác phẩm. Bộ sưu tập của NAF, vì vậy, bao gồm tác phẩm của các nghệ sĩ trong và ngoài nước, với bất kỳ kết nối nào với Việt Nam, qua đó mở rộng đường biên của những cách hiểu về “nghệ thuật đến từ Việt Nam”.

Lấy giáo dục làm giá trị cốt lõi, NAF hợp tác và đồng hành cùng hệ thống Trường EMASI và Trường Quốc tế Renaissance Saigon để ‘lồng ghép’ nghệ thuật vào trải nghiệm thường nhật của học sinh, thông qua việc trưng bày Bộ sưu tập của chúng tôi trong khuôn viên trường và tổ chức các chương trình/hoạt động nghệ thuật được giám tuyển theo chủ đề. Qua đó, NAF mong muốn kết nối và mang đến cho học sinh cũng như công chúng địa phương cơ hội để thưởng thức các tác phẩm nghệ thuật đột phá đến từ Việt Nam và quốc tế.


Last updated: 25/09/2025 — subject to continuous revision